文章解析

北原情三首

朝代:唐作者:刘言史浏览量:1
cuò
tiān
chóu
wǎn
chū
zhòng
yīn
shuí
jiā
bái
wǎng
chē
sòng
yōu
chén
míng
jīng
xià
guān
dào
zàng
lín
lín
xiāo
tiáo
huáng
hāo
zhōng
diàn
jiǔ
huā
cuì
xīn
xuě
wǎn
fēi
wēi
chéng
qiāo
rén
yuān
xià
kòng
yān
huǒ
cán
huāng
zhēn
shēng
rén
gèng
duō
shì
yíng
shēn
yíng
yíng
shēn
què
dào
pín
liáo
suì
tóu
cǎo
绿
táng
chūn
luò
yáng
chéng
běi
shān
jīn
zàng
míng
xiǔ
chéng
shān
duō
bái
jìn
lái
sòng
zàng
rén
wén
guī
shēng
néng
chē
lún
jiàn
shì
qīn
chéng
chéng
zhōng
rén
jué
āi
wǎn
xiāng
xíng
fēi
běi
máng
hòu
zhòng
xiàng
luò
chéng
shēng
bo
fén
quán
jiā
sòng
zàng
guī
lái
què
dào
shí
zhòng
zhī
chù
dié
dié
zàng
xiāng
qián
cǎo
绿
liè
zhǐ
xiè
jiāng
kōng
xiàng
chūn
yún

作者介绍

中唐诗人

刘言史(?~812),唐代诗人。赵郡(今属河北邯郸)人。德宗贞元中,至冀州依成德镇节度使王武俊,奏授枣强令,辞疾不就,世称刘枣强。后入山南东道节度使李夷简幕,署司功掾,岁余而卒。刘言史与李贺、孟郊友善,其诗风近于李贺,多游赏酬应之作。皮日休赞其诗“雕金篆玉,牢奇笼怪,百锻为字,千炼成句”。严羽将其列为大历以后“吾所深取者”之一。《苦妇词》为其代表作品。今传《刘言史诗》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·刘言史《桂江逢王使君旅榇归》

下一篇:唐·刘言史《观绳伎(潞府李相公席上作)》

猜你喜欢