文章解析

初下东周赠孟郊

朝代:唐作者:刘言史浏览量:1
lǎo
shēn
gèng
áng
guī
líng
zhèng
xìn
fēi
wài
yán
沿
zhōng
shǐ
quán
běn
qíng
tóng
zi
chén
shū
jiù
yán
jiōng
shēn
zhù
yǎng
鹿
jiān
gēng
ǒu
suí
xià
shān
yún
rěn
rǎn
shī
chéng
jiàn
xiǎn
zhōng
wēi
nán
tài
xíng
shí
jiǔ
yōu
rán
dōng
zhōu
chéng
yán
tài
chū
kǒu
duō
lèi
xíng
yīn
hàn
yuán
liáo
wèi
shì
qīng
lěng
zào
zhù
xīn
jìng
zhēn
hán
shēng
duàn
péng
zài
mén
lán
dāng
táo
róng
shí
ruò
chóng
qīn
sǔn
wēi
shēng
fēi
zhuō
wèi
qiáng
nuò
liè
wài
liáo
bìng
jiān
bīng
niè
xīn
jié
chí
bǎo
jiān
zhēn
xiū
wén
fǎn
zhèng
fēng
kān
jīng
cán
jiāng
shuāi
fēn
gāo
xuān
shì
míng

作者介绍

中唐诗人

刘言史(?~812),唐代诗人。赵郡(今属河北邯郸)人。德宗贞元中,至冀州依成德镇节度使王武俊,奏授枣强令,辞疾不就,世称刘枣强。后入山南东道节度使李夷简幕,署司功掾,岁余而卒。刘言史与李贺、孟郊友善,其诗风近于李贺,多游赏酬应之作。皮日休赞其诗“雕金篆玉,牢奇笼怪,百锻为字,千炼成句”。严羽将其列为大历以后“吾所深取者”之一。《苦妇词》为其代表作品。今传《刘言史诗》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·刘言史《买花谣》

下一篇:唐·刘言史《春游曲》

猜你喜欢