文章解析

初晴抱琴登马退山对酒望远醉后作

朝代:唐作者:独孤及浏览量:1
nián
zhǎng
xīn
gǎn
kuàng
wèi
yōu
huàn
chán
zhuàng
shì
xíng
zhǐ
liǎng
máng
rán
wáng
fāng
pàn
chén
jiē
bèi
jiān
rén
zhù
gān
jiù
nán
shān
tián
qiè
shàng
gāo
dèng
chāo
yáo
wàng
píng
chuān
cāng
jiāng
yán
yǐn
yìng
yuǎn
tiān
huāng
suǒ
yǒu
shān
huā
xuě
zhōng
rán
hán
quán
jǐng
liù
míng
jiān
jiān
jiǔ
quàn
bái
yún
chàng
wèi
tuí
nián
wēi
fēng
zhú
lái
yùn
hào
zhōng
xián
dàn
yǐn
mǎn
ěr
zhī
xīn
xuān
zhōng
hān
shān
shuǐ
qián
rén
shēng
shí
tài
bàn
bǎi
yōu
jiān
jīn
chóu
shǐ
zhī
zhuó
jiǔ
xián

作者介绍

唐代文学家

独孤及(725~777),唐代文学家。字至之,谥号宪,洛阳(今属河南)人。天宝末举洞晓玄经科,曾任左拾遗、礼部员外郎、常州刺史等职,世称独孤常州。独孤及与李华、萧颖士等同以古文著名,长于议论,对骈偶文风不满,是唐代古文运动先驱者之一。他亦喜提拔后进,梁肃等皆出其门。其为文主张“以五经为泉源”,推崇两汉文章。文风峭丽奇警,不尚骈俪辞藻。《仙掌铭》《吴季子札论》皆为传世名篇。著有《毗陵集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·独孤及《送相里郎中赴江西》

下一篇:唐·独孤及《早发若岘驿望庐山》

猜你喜欢