文章解析

送相里郎中赴江西

朝代:唐作者:独孤及浏览量:1
jūn
chǐ
zhào
nán
yóu
cāng
làng
shòu
ēn
wàng
xiǎn
jiān
dào
zhǎng
róng
fāng
gòu
huàn
xiū
niú
shū
wèi
huáng
sān
qín
qiān
cāng
kōng
zhàn
è
饿
láng
wěi
shū
wài
zōu
móu
xián
liáng
yǒu
cái
dāng
chén
ān
suì
áo
xiáng
shèn
jǐng
jūn
rén
kāng
yáo
zhī
xuān
chē
dào
wàn
shì
ān
gēng
sāng
huǒ
jīn
téng
hào
tiān
cāng
máng
hán
chán
cǎn
dèng
qiū
chóu
yuán
xiāng
zuó
xié
shǒu
西
jīn
yún
zài
huáng
huān
xiàng
tiān
fāng
zhú
huà
shì
chóu
chàng
shāng
gòng
qiú
shù
huān
xuè
jūn
táng
jīn
shǒu
xiào
shǎo
shí
xiāng
shēn
míng
tóng
fēng
sàn
wèi
liàng
yuè
hái
cháo
tiān
shí
kāi
zhì
náng
qián
tǎng
yóu
kuò
jiā
fàn
miǎn
qiáng

作者介绍

唐代文学家

独孤及(725~777),唐代文学家。字至之,谥号宪,洛阳(今属河南)人。天宝末举洞晓玄经科,曾任左拾遗、礼部员外郎、常州刺史等职,世称独孤常州。独孤及与李华、萧颖士等同以古文著名,长于议论,对骈偶文风不满,是唐代古文运动先驱者之一。他亦喜提拔后进,梁肃等皆出其门。其为文主张“以五经为泉源”,推崇两汉文章。文风峭丽奇警,不尚骈俪辞藻。《仙掌铭》《吴季子札论》皆为传世名篇。著有《毗陵集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·独孤及《酬皇甫侍御望天灊山见示之作》

下一篇:唐·独孤及《初晴抱琴登马退山对酒望远醉后作》

猜你喜欢