文章解析

述德上太原严尚书绶

朝代:唐作者:鲍溶浏览量:1
mìng
yuè
shén
jiàng
líng
xuān
yuán
tiān
wáng
wěi
guǎn
yuè
kāi
qín
běi
mén
dǐng
dài
yuè
guāng
kǒu
xuān
yán
jiǎ
hàn
tiān
jiāo
wáng
hún
qīng
zhǒng
nèi
huáng
qióng
běn
yuán
fēng
yún
qǐn
xiàng
niǎo
shòu
xiáng
fān
jūn
rén
cháng
jiàn
kūn
lún
zhōng
biān
xuè
dào
jīn
gēng
jià
fán
qiáo
tiān
pàn
yóu
bài
jīng
xuān
yuàn
qǐng
zhí
chén
wèi
gōng
dòng
zhū
fān
lìng
qún
huāng
wài
shàng
yǒu
ēn
yuàn
chén
tián
shè
zàn
zuò
xuān
tiáo
sāng
zhī
cǎo
jué
běn
gēn
hàn
gōng
zhǔ
āi
āi
jià
sūn

作者介绍

中唐诗人

鲍溶(?~?),唐代诗人。字德源,自称“楚客”。早年北游太原,后游宣州、越州。元和进士,仕宦不显。一生漂泊四方,穷愁潦倒,终客死异乡。诗论家张为的《诗人主客图》尊其为“博解宏拔主”,将其与“广大教化主”白居易、“高古奥逸主”孟云卿、“清奇雅正主”李益、“清奇僻苦主”孟郊、“瑰奇美丽主”武元衡并列为“六主”。其诗多怀古感兴、道途旅思之作。代表作品有《怀仙二首》《将归旧山留别孟郊》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·鲍溶《长安旅舍怀旧山》

下一篇:唐·鲍溶《范真传 其十》

猜你喜欢