文章解析

官渡柳歌送李员外承恩往扬州觐省

朝代:唐作者:独孤及浏览量:1
jūn
jiàn
guān
liǎng
àn
sān
yuè
yáng
liǔ
zhī
qiān
tiáo
wàn
tiáo
shèng
绿
huā
zuò
qiān
fěn
chéng
cuì
zhàng
shí
sòng
yuǎn
rén
chàng
wàng
chūn
shuǐ
shàng
yuǎn
zhé
yáng
liǔ
liǎng
hán
qíng
jiā
láng
lán
zhōu
sòng
láng
qiān
xíng
láng
shū
dōng
zhēng
jìn
tíng
wéi
tuō
què
diāo
chān
xīn
zhù
cǎi
shuāng
fèng
bìng
liǎng
chì
jiāng
chú
dōng
nán
fēi
liǎng
biàn
便
fēng
dào
yáng
zhōu
tān
yáng
zhōu
hǎo
xíng
shèng
yān
liú
láng
dào
guān
tóu
chūn
lán
yīng
jiǔ
yīn
qín
dào
yuǎn
bié
wèi
xiè
liǔ
pān
tiáo
tǎng
xiāng
huí
shǒu
míng
nián
liǔ
zhī
huáng
wèn
láng
hái
jiā
fǒu

作者介绍

唐代文学家

独孤及(725~777),唐代文学家。字至之,谥号宪,洛阳(今属河南)人。天宝末举洞晓玄经科,曾任左拾遗、礼部员外郎、常州刺史等职,世称独孤常州。独孤及与李华、萧颖士等同以古文著名,长于议论,对骈偶文风不满,是唐代古文运动先驱者之一。他亦喜提拔后进,梁肃等皆出其门。其为文主张“以五经为泉源”,推崇两汉文章。文风峭丽奇警,不尚骈俪辞藻。《仙掌铭》《吴季子札论》皆为传世名篇。著有《毗陵集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·独孤及《自东都还濠州,奉酬王八谏议见赠》

下一篇:唐·独孤及《同岑郎中屯田韦员外花树歌》

猜你喜欢