文章解析

和李尚书画射虎图歌

朝代:唐作者:独孤及浏览量:1
dāng
wàn
zhèn
kǒng
bǎi
shòu
tóng
gōng
jīn
dāng
zhě
shuí
míng
biān
fēi
kòng
liú
xīng
chí
rán
huà
zhōng
jiàn
zhēn
tài
ruò
chú
è
shí
nián
fēng
bīng
bái
é
wèi
zhū
zhuàng
shì
chǐ
fēn
zhū
yuǎn
ěr
xuán
gòu
zhōng
zhōng
quán
gōng
shě
shǐ
shí
liè
yīng
xián
jǐn
shān
wèi
kōng
shā
mǎn
táng
guān
zhě
hài
ruò
shēng
zhǎng
fēng
jīng
wēi
shén
zài
háo
zuò
huì
zào
tóng
gōng
fāng
shū
bǐng
yuè
shòu
mìng
xīn
dān
qīng
zhèn
suí
jìng
nán
qiǎo
jiē
tàn
shēng
chéng
wén
shí
dài
tiān
wàn
dào
ān
mín

作者介绍

唐代文学家

独孤及(725~777),唐代文学家。字至之,谥号宪,洛阳(今属河南)人。天宝末举洞晓玄经科,曾任左拾遗、礼部员外郎、常州刺史等职,世称独孤常州。独孤及与李华、萧颖士等同以古文著名,长于议论,对骈偶文风不满,是唐代古文运动先驱者之一。他亦喜提拔后进,梁肃等皆出其门。其为文主张“以五经为泉源”,推崇两汉文章。文风峭丽奇警,不尚骈俪辞藻。《仙掌铭》《吴季子札论》皆为传世名篇。著有《毗陵集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·独孤及《癸卯岁赴南丰道中闻京师失守寄权士繇韩幼深》

下一篇:唐·独孤及《山中春思》

猜你喜欢