文章解析

杂曲歌辞·太行苦热行

朝代:唐作者:独孤及浏览量:1
shàng
tài
xíng
xiū
gèn
liáo
jié
wáng
chéng
liú
jià
wèi
huáng
xiē
qǐng
wèn
shí
huī
tái
zhū
míng
yuè
zhǎng
shé
tiān
tǎo
shàng
jiàng
fāng
běi
míng
zhǔ
mìng
shǐ
使
chén
huáng
huá
shí
jié
wàng
yáng
cháng
xiǎn
dàn
wēn
fēng
yáo
hàn
pāng
tuó
dēng
jié
yán
yún
yān
huǒ
jiāng
kǒng
jié
zhòu
jǐng
wèi
liáng
biāo
yóu
shān
zhǎng
fēi
niǎo
duò
xíng
chē
jué
zhào
wèi
fāng
chù
rǎo
ān
wēi
míng
zhé
guī
huái
怀
yǐn
bīng
yǒu
jié
huì
tóng
chuán
zhì
tán
jué
kuàng
yǒu
ruǎn
yuán
piān
piān
bǐng
shū
zhá
chì
bǎn
yǒng
hǎo
bái
xuě
wéi
niàn
pōu
zhú
rén
yīn
zhí
xiè

作者介绍

唐代文学家

独孤及(725~777),唐代文学家。字至之,谥号宪,洛阳(今属河南)人。天宝末举洞晓玄经科,曾任左拾遗、礼部员外郎、常州刺史等职,世称独孤常州。独孤及与李华、萧颖士等同以古文著名,长于议论,对骈偶文风不满,是唐代古文运动先驱者之一。他亦喜提拔后进,梁肃等皆出其门。其为文主张“以五经为泉源”,推崇两汉文章。文风峭丽奇警,不尚骈俪辞藻。《仙掌铭》《吴季子札论》皆为传世名篇。著有《毗陵集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·独孤及《送何员外使湖南》

下一篇:唐·独孤及《酬常郿县见赠》

猜你喜欢