文章解析

代书寄上裴六冀、刘二颍

朝代:唐作者:独孤及浏览量:1
shǒu
dōng
jūn
zài
hǎi
běi
ruì
jǐn
píng
簿
lǐng
shū
xiāng
yán
xué
zài
lái
jiā
jìng
měi
shān
yǒu
chē
zhé
cháng
xiào
lín
dòng
gāo
tuò
quē
yuè
wèi
zhōu
jiàng
quē
měng
dào
jiǔ
zhōu
dāng
zhōng
liè
wén
jūn
chéng
yóu
hàn
jié
chǐ
è
yǐng
rěn
shān
bié
tuō
guà
lǐng
yún
jiǒng
rán
ruò
niǎo
shì
wéi
liú
chán
yuán
shuǐ
fēn
liàn
yuè
ěr
lái
bái
huā
zài
chéng
xuě
guān
liáng
xiàn
tiān
xiǎn
huān
jìng
liǎng
jué
dào
jìn
xuē
píng
sān
chuān
jīn
níng
máng
chūn
lìng
píng
shōu
léi
tíng
luò
zhǎng
míng
gāo
lán
qīng
xiān
xiān
liǎng
huáng
chǔ
yóu
qīng
míng
chóu
qiè
rèn
yīng
xīn
xíng
shí
dāng
shù
xūn
gāo
xuán
jǐng
zhōng
míng
bào
bái
yún
jìng
wǎng
dān
qiū
tíng
gōng
chéng
tǎng
cháng
rán
hòu
móu
cāng
míng

作者介绍

唐代文学家

独孤及(725~777),唐代文学家。字至之,谥号宪,洛阳(今属河南)人。天宝末举洞晓玄经科,曾任左拾遗、礼部员外郎、常州刺史等职,世称独孤常州。独孤及与李华、萧颖士等同以古文著名,长于议论,对骈偶文风不满,是唐代古文运动先驱者之一。他亦喜提拔后进,梁肃等皆出其门。其为文主张“以五经为泉源”,推崇两汉文章。文风峭丽奇警,不尚骈俪辞藻。《仙掌铭》《吴季子札论》皆为传世名篇。著有《毗陵集》。

展开阅读全文 ∨

上一篇:唐·李咸用《和友人喜相遇十首 其三》

下一篇:唐·独孤及《伤春赠远》

猜你喜欢